Viêm ống tai ngoài do nấm (otomycosis) tiến triển mạn tính hoặc bán cấp tính, thường theo sau viêm do vi khuẩn, có thể xảy ra sau chấn thương. Bệnh phổ biến ở khắp nơi, nhất là vùng nhiệt đới nóng ẩm.
Đặc điểm sinh học.
Tác nhân gây viêm ống tai ngoài gồm một số loài nấm sợi và nấm men như Aspergillus, Mucor, Penicillium, Rhizopus, Candida…, các loài nấm này thường sống hoại sinh trong đất.
Vai trò y học.
Tổn thương thường ở ống tai ngoài, vành tai. Thời gian đầu bệnh nhân không để ý vì chưa có biểu hiện gì đặc biệt, hơi viêm và hơi khó chịu.
Bệnh trở nên mạn tính, tổn thương dần dần lan rộng, mủ có thể xuất hiện do nhiễm khuẩn thứ phát, một số vẩy, mảnh vụn hình thành trong tai và ở vành tai.
Triệu chứng cơ năng rất ngứa, khó chịu, ảnh hưởng đến khả năng nghe.
Chẩn đoán.
Soi trực tiếp: cạo vẩy da ở ống tai, vành tai soi trong dung dịch KOH 20% để phát hiện sợi nấm hay tế bào nấm men.
Nuôi cấy: vẩy da ở tai được cấy vào môi trường Sabouraud ở nhiệt độ 280C, thời gian 1 – 2 tuần sẽ thấy nấm mọc, kiểm tra đại thể và vi thể để định danh nấm.
Điều trị.
Trước khi bôi thuốc cần dùng bông cồn hay bông tẩm dung dịch Barrow làm sạch ống tai, vành tai, bôi thuốc chống nấm tại chỗ như nizoral, fungal, Whitfield, có thể kết hợp uống ketoconazol hay itraconazol.